Những vất vả gian nan Ơn thầy, sao đếm được? Mênh mông như biển nước Cao lớn tựa núi non. Thoáng chớp mắt đã sắp phải rời xa chiếc ghế nhà trường, khi em nhìn lại chặng đường mà tất cả chúng ta đang và chuẩn bị đi qua, đó là gần ba năm học tại trường THPT Quang Trung, bản thân em vẫn nhớ như in về những ngày đầu tiên học tập tại ngôi trường này, em đã làm quen được nhiều bạn mới và được gặp gỡ những thầy cô tận tâm với nghề, luôn sẵn sàng chỉ bảo dẫn đường cho chúng em. Đã hơn 2 năm, khoảng thời gian không dài với một đời người, nhưng đủ để lưu giữ những kỉ niệm tốt đẹp về bạn bè, thầy cô và mái trường. Có lẽ, người để lại ấn tượng và cảm xúc sâu sắc nhất trong em chính là cô Lâm Thị Kim Hiệp - Giáo viên chủ nhiệm.
Em và cô Hiệp đã biết nhau từ rất lâu, bởi cô vừa là hàng xóm vừa là cô giáo dạy bộ môn ngữ văn trong ba năm cấp ba, từ đó cô cũng có cơ duyên gắn bó và làm giáo viên chủ nhiệm lớp 12a4 của chúng em năm học 2024 – 2025. Cô Hiệp là một người cô tâm lí, luôn suy nghĩ cho các học trò của mình, việc nào ra việc đó tuy cô luôn vui vẻ nhưng cũng rất nghiêm khắc trong chuyện học tập và nề nếp của lớp, và chúng em giường như ai ai cũng sợ ánh mắt của cô khi cô tức giận. Vào đầu năm nay khi biết tin cô làm chủ nhiệm, không chỉ em mà cả lớp cũng rất bất ngờ và vui mừng, vào buổi sinh hoạt lớp đầu tiên cô Hiệp đã khuyến khích chúng em phải mạnh dạn chia sẻ suy nghĩ và cảm xúc của bản thân, điều này không chỉ giúp bản thân chúng ta mà còn tạo ra sự gắn kết trong lớp. Chúng em, từ những cô cậu nhút nhát, đã dần dần trở nên cởi mở hơn khi học với cô Hiệp. Cô có một chất giọng dễ nghe, các văn bản trở nên hấp dẫn cuốn hút qua lời giảng của cô Hiệp, nó như mở ra cho em một thế giới văn học bao la rộng lớn, đầy màu sắc và ý nghĩa của cuộc đời và chính bản thân em cũng đã cảm nhận được sự truyền lửa của cô qua từng tác phẩm và đi vào trong tâm hồn em biết bao cảm xúc.
Những lúc chúng em còn bỡ ngỡ, thơ ngây trước cái mới lạ của môi trường, thầy cô đã dìu dắt, che chở và tạo động lực cho chúng con để chúng con tự tin bước vào con đường học tập dưới mái trường cấp ba . Những lúc chúng em chùn bước, bàn tay ấm áp của thầy cô lại nhẹ nhàng nâng đỡ . Những lúc chúng em bất lực, giọng nói truyền cảm của thầy cô đem đến cho chúng con thêm nhiều động lực. Em luôn cảm thấy mình may mắn vì được làm học sinh của cô trong suốt những tháng năm cấp ba. Quả thực, cô là món quà vô giá mà học sinh lớp 12a4 chúng em được nhận, em luôn nhớ, luôn trân trọng từng khoảnh khắc đẹp đẽ được bên cô, bên lớp.
Không chỉ cô Hiệp, mà tất cả thầy cô, đều là những điều đẹp nhất làm nên tuổi học trò, làm nên một thời áo trắng tinh khôi đáng nhớ. thầy cô và mái trường đã đóng góp rất lớn vào sự phát triển của tôi. Bản than em sẽ luôn ghi nhớ những công lao của thầy cô và giữ gìn những giá trị mà mái trường đã truyền đạt. Hy vọng rằng, trong tương lai, tôi sẽ có thể trở thành một người có ích, đáp lại tình yêu thương và sự quan tâm mà thầy cô và mái trường đã dành cho em.